TRANG THÔNG TIN PHỔ BIẾN, GIÁO DỤC PHÁP LUẬT

Thành phố Hải Phòng

Thời gian: 25/05/2021 15:53

Sự ân hận muộn màng

          Tuấn và Vinh là đôi bạn thân từ nhỏ và cả hai hiện đang là sinh viên năm thứ nhất đại học. Nhân dịp sinh nhật 19 tuổi, bố mẹ tặng Tuấn một chiếc xe máy để làm phương tiện đi lại.

          Một buổi chiều nọ, Tuấn điều khiển chiếc xe máy đến nhà Vinh chơi. Vinh có cậu em trai tên Huy năm nay học lớp 10. Hai anh em cũng thân thiết như anh em ruột.

          Huy: Ôi anh Tuấn! Xe của anh đây à? Ui “sang, xịn, hịn” quá anh ơi. Mà có thật của anh không?

          Vinh (vui vẻ trêu đùa): Mày cứ đùa, không phải của anh ấy thì của mày chắc!.

          Tuấn: Của anh đấy, anh vừa được bố mẹ tặng nhân dịp sinh nhật.

          Huy: Thích thật đấy. Em cũng ước mơ có một chiếc xe như thế này

          Thấy Huy háo hức khác thường, Tuấn lên tiếng

          Tuấn: Chú mày có muốn thử lượn một vòng cho biết không? Biết đi xe máy rồi đúng không? Hôm nọ anh vừa nghe anh Vinh kể chú mày bị sưng đầu gối lên vì tập xe máy à?

          Mấy anh em cùng cười vang

          Huy (mừng rỡ): Anh nói thật hả anh! Có có, anh cho em thử đi xe “hịn” một vòng nhé!

          Vinh: Mày cứ nối giáo cho giặc đi, nó đau chân còn chưa khỏi kìa. Tao đã bảo bố mẹ tao rồi, cho nó đi xe bus đi học cho an toàn. Làm gì mà phải mua xe máy vội, mới mười mấy tuổi đầu mà đua đòi. Hôm nọ ga nhầm té ngã, may không ai bị ảnh hưởng. Thế mà vẫn còn ham.

          Tuấn: Mày cứ kìm hãm em nó làm gì! Thanh niên tầm tuổi này phải biết đi xe là đúng. Tao với mày hồi bằng nó cũng chả thích quá còn gì! Huy đâu, cho chú mày thử một vòng đấy. Chìa khóa đây, cầm lấy!

          Vinh: Nếu mà xảy ra việc gì thì mày đừng hối hận đấy! (Huy nói với vẻ mặt như khẳng định việc Tuấn không nên cho Huy mượn xe đi).

          Tuấn: Mày cứ yên tâm! Có gì tao chịu trách nhiệm!

          Vui quá, Huy cầm lấy chìa khóa mà Tuấn ném cho, tra ổ khóa và chạy vọt đi, tỏ ra rất phấn khích.

          Mười lăm phút sau, rồi 30 phút sau mà vẫn chưa thấy Huy quay lại.

          Tuấn và Vinh trong lòng nóng như lửa đốt. Linh cảm thấy có điều chẳng lành, Tuấn lên tiếng

          Tuấn: Vinh ơi, tao lo quá. Không biết thằng Huy đi đâu mà mất hút thế này, chắc là có chuyện gì xảy ra rồi. Điện thoại thì không thấy trả lời. Hay tao với mày đi tìm nó đi!

          Vinh tỏ rõ vẻ lo lắng nhưng vẫn cố gắng trấn an bạn của mình

          Vinh: Mày ăn nói linh tinh cái gì thế? Chắc không có chuyện gì đâu? Mà đấy tao đã bảo rồi, mày biết thừa thằng Huy nhà tao nó ham chơi rồi mà mày không nghe tao cơ. Thôi đợi chút nữa mà không thấy nó quay về thì tao với mày đi tìm.

          Vinh vừa dứt lời, một cuộc điện thoại số lạ gọi đến. Vừa nghe điện thoại, mặt Vinh trắng bệch

          Vinh: Chết rồi mày ơi, thằng Huy gây ra tai nạn rồi!

          Tuấn và Vinh nhanh chóng rời khỏi nhà, đến hiện trường nơi xảy ra tai nạn, cách nhà không xa. Rất đông mọi người tụ tập xung quanh. Hai thằng đến nơi thì được biết có một tai nạn kinh hoàng đã xảy ra. Huy do lái xe không vững và không làm chủ được tốc độ nên đã đâm vào chị Lan người đang đi bộ trên đường khiến cả hai bị thương rất nặng. Người dân đã đưa Huy và chị Lan đến bệnh viện cấp cứu và chị Lan đang trong tình trạng rất nguy kịch.

          Tuấn và Vinh không còn quan tâm đến chiếc xe máy mới “sang, xịn, hịn” đang méo mó, chỏng chơ ở giữa đường kia nữa, vội vã hộc tốc đến bệnh viện thì bố mẹ của Vinh đang khóc lóc, tuyệt vọng ở trong đó. Vừa đến bệnh viện thì nghe tin chị Lan nạn nhân bị Huy đâm phải đã tử vong do chấn thương quá nặng. Huy thì đang nằm trên giường bệnh, bó bột trắng toát gần như toàn thân. Hai thằng bàng hoàng, sợ hãi

          Tuấn (không giữ nổi bình tĩnh): Chết rồi Vinh ơi, tất cả mọi lỗi lầm này là do tao. Giá mà tao nghe lời mày thì đã không xảy ra câu chuyện này! Tao phải làm gì bây giờ???

          Vinh: Mày phải bình tĩnh thì mới giải quyết được chứ!

          Hai tháng sau, tại phiên tòa xét xử, Tòa án tuyên xử phạt Tuấn về tội giao cho người không đủ điều kiện điều khiển phương tiện giao thông đường bộ theo điểm a khoản 1 Điều 264 BLHS năm 2015 với mức phạt cải tạo không giam giữ đến 03 năm. Theo quy định của Bộ luật Hình sự, người chủ sở hữu, quản lý phương tiện tham gia giao thông đường bộ mà giao cho người không có giấy phép lái xe hoặc người đang trong tình trạng có sử dụng rượu, bia mà trong máu hoặc hơi thở có nồng độ cồn vượt quá mức quy định hoặc có sử dụng chất ma túy hoặc các chất kích thích mạnh khác hoặc không đủ các điều kiện khác theo quy định của pháp luật điều khiển phương tiện tham gia giao thông đường bộ mà làm chết người thì bị phạt tiền từ 10.000.000 đồng đến 50.000.000 đồng hoặc phạt cải tạo không giam giữ đến 03 năm.

          Hành vi của Tuấn đã vi phạm quy định về an toàn giao thông đường bộ, giao xe cho người không có bằng lái điều khiển, dẫn đến hậu quả đau lòng gây thiệt hại đến tính mạng của chị Lan. Đây là hành vi nguy hiểm cho xã hội, xâm phạm đến trật tự, an toàn trong hoạt động giao thông đường bộ, đồng thời xâm phạm đến tính mạng, sức khỏe, tài sản của người khác. Do đó, hành vi của Tuấn đủ yếu tố cấu thành tội “Giao cho người không đủ điều kiện điều khiển các phương tiện tham gia giao thông đường bộ” theo điểm a khoản 1 Điều 264 Bộ luật Hình sự năm 2015.

          Giọt nước mắt hối hận muộn màng lăn dài trên gương mặt của Tuấn tại phiên tòa khiến mọi người xót xa. Chỉ vì một phút nông nổi và cả nể mà Tuấn đã vi phạm pháp luật.

Hà Châu

 

 

 

Lượt truy cập: 632073
Trực tuyến: ...

TRANG THÔNG TIN VỀ PHỔ BIẾN GIÁO DỤC PHÁP LUẬT

Cơ quan chủ quản: UBND thành phố Hải Phòng

Cơ quan quản lý: Sở Tư pháp thành phố Hải Phòng

Trưởng Ban biên tập: Giám đốc Phạm Tuyên Dương

Liên hệ

 Địa chỉ: Số 7 Lạch Tray, Ngô Quyền, Hải Phòng

 Điện thoại: 0225.3846314

 Fax: 0225.3640091

 Email: sotp@haiphong.gov.vn