TRANG THÔNG TIN PHỔ BIẾN, GIÁO DỤC PHÁP LUẬT

Thành phố Hải Phòng

Thời gian: 08/12/2022 15:07

Một hướng đi mới

Sau khi tốt nghiệp Đại học Giao thông vận tải, Tuấn quyết định về quê hương lập nghiệp thay vì tìm cơ hội ở lại Thủ đô như các bạn đồng trang lứa. Để đưa ra quyết định này thật không dễ dàng với một sinh viên nhiều hoài bão. Ngay từ thời còn là sinh viên, Tuấn đã năng động trong việc tìm kiếm và xin việc làm tại các đơn vị kinh doanh vận tải với mục đích có thêm thu nhập trang trải cuộc sống cũng như tích lũy thêm kinh nghiệm thực tế về chuyên môn đang theo học. Vì vậy, Tuấn rất tự tin với kiến thức được đào tạo và nhanh chóng có thể tìm được công việc trong một công ty cung cấp dịch vụ vận tải tại quê nhà. 

Sau 5 năm phấn đầu, với năng lực bản thân, Tuấn nhiều lần đưa ra sáng kiến giúp công ty nâng hiệu quả trong việc giám sát, điều hành và giảm thiểu lãng phí không cần thiết. Tuấn được đánh giá rất cao khi lần đầu tiên là người đưa ra ý tưởng xây dựng hệ thống phần mềm điều hành và quản lý xe của công ty. Với ứng dụng này, công ty hoàn toàn có thể theo dõi lịch trình, vị trí của từng xe. Ban đầu, chỉ từ ý tưởng giúp công ty quản lý xe được thuận tiện và chính xác, dần dần Tuấn cũng đã nghiên cứu và đề xuất bổ sung một số tính năng giúp thu thập ý kiến đánh giá của khách hàng từ đó nâng cao chất lượng dịch vụ của công ty. Với những đóng góp đối với công ty, Tuấn được Ban giám đốc công ty bổ nhiệm làm Trưởng phòng kinh doanh trong ánh mắt ngưỡng mộ và nể phục của các đồng nghiệp.

Trên chuyến xe đi công tác cùng ông Dũng - Giám đốc công ty, thấy Tuấn có vẻ đang trầm tư suy nghĩ, ông Dũng bất giác nửa đùa, nửa thật hỏi:

Ông Dũng: Anh Tuấn đang suy nghĩ điều gì mà có vẻ đăm chiêu thế ?

Tuấn chỉ cười và trả lời:

Tuấn: Dạ không có gì đâu ạ !

Ông Dũng cũng cười có vẻ bí hiểm và hỏi tiếp:

Ông Dũng: Thật không? Tôi thấy cậu lạ lắm. Hay là vợ chồng cậu đang giận nhau đấy à?!!!

Thấy Tuấn gãi đầu, gãi tai nhìn mình, ông Dũng thấy có vẻ không tiện cũng không hỏi thêm gì nữa.

Xe đi được một lúc, ông Dũng vẫn thấy Tuấn im lặng khác với vẻ thường ngày thì lần này ông cũng muốn hỏi cho ra nhẽ. Nếu tính về tuổi thì Tuấn cũng chạc tuổi con trai ông, ông rất quan tâm, quý mến cậu nhân viên có năng lực và coi Tuấn như con cháu trong nhà.

Ông Dũng: Lần này đi gặp công ty X trao đổi về mấy hợp đồng sắp tới. Cháu biết đấy, mấy năm nay công ty mình cũng đã tạo dựng được uy tín tại thành phố, chú muốn hợp tác với họ nên chú cần cháu tập chung cho mấy ngày sắp tới. Có chuyện gì cháu cần chú giúp thì cứ nói nhé.

Tuấn đáp: Vâng cháu hiểu. Chú cứ yên tâm, cháu cũng chỉ là đang có một vài ý tưởng mới về hướng phát triển của công ty. Nhưng cháu cũng đang tính toán và cân nhắc thêm trước khi đề xuất với chú ạ.

Lúc này ông Dũng mới cảm thấy nhẹ nhõm và nhắc lại Tuấn:

Ông Dũng: Được, cháu nói thế thì chú cũng yên tâm. Chú lại tưởng cháu có chuyện gì. Cháu cứ suy nghĩ thêm, có ý tưởng gì hay cứ mạnh dạn đề xuất. Chú luôn tin tưởng và đánh giá cao ý kiến của những nhân viên trẻ và tâm huyết với công ty như cháu.

Mấy hôm sau, trên đường đi công tác từ Hà Nội về, thấy Dũng tâm trạng có vẻ phấn khởi, ông Dũng liền khéo léo nhắc lại chuyện về ý tưởng của Tuấn lần trước.

Ông Dũng: Thế còn việc hôm trước về ý tưởng mới của cháu thì thế nào rồi? Nghĩ đã “chín” chưa ?

Tuấn quay sang nhìn ông Dũng đáp:

Tuấn: Thưa chú, thời gian vừa qua cháu thấy công ty mình làm ăn rất ổn, nhận được nhiều ý kiến phản hồi tích cực từ phía khách hàng và cũng đã xây dựng được một thương hiệu có tiếng tại tỉnh. Cách đây 5 năm, cũng chỉ có hơn 10 đầu xe nhưng đến nay công ty đã có trên 30 đầu xe. Công việc trước mắt thì cháu nghĩ vẫn ổn, nhưng về lâu về dài thì thị trường mảng cung cấp dịch vụ như công ty của chúng ta cũng sẽ bão hòa. Cháu nghĩ ngoài những mảng kinh doanh hiện có, công ty phải có hướng mới ạ!

Ông Dũng: Cháu nói đúng. Thực ra, chú cũng đã nghĩ đến vấn đề này nhưng chưa có ý tưởng gì. Hôm trước cháu bảo đang có ý tưởng mới vậy thì nhân đây ta trao đổi luôn, được không?

Tuấn có vẻ phấn khởi khi được ông Dũng mở lời như vậy:

Tuấn: Thưa chú, dạo gần đây cháu thấy bản thân công ty mình cũng như các đơn vị cung cấp dịch vụ vận tải trên địa bàn tỉnh số lượng đầu xe ngày một nhiều, lượng xe của những nơi khác chạy qua cũng không ít. Tuy nhiên, cháu thấy có một điều bất cập và nếu chúng ta mạnh dạn thực hiện thì cháu nghĩ công ty chúng ta sẽ là đơn vị đầu tiên cung cấp dịch vụ này trên địa bàn tỉnh.

Thấy Tuấn ngập ngừng, ông Dũng nhíu mày nói:

Ông Dũng: Cháu thấy có bất cập gì?

Tuấn: Không nói đâu xa, ngay tại công ty mình và cháu nghĩ các công ty khác trên địa bàn cũng đang gặp tình trạng như vậy. Hiện nay, mỗi lần xe do công ty quản lý gặp trục trặc trên đường đều phải gọi cứu hộ rồi chờ để họ điều xe tới, có khi mất nửa buổi. Vừa mất tiền vừa tốn thời gian chờ đợi. Từ đó cháu nảy ra ý tưởng công ty mình đang có sẵn những lợi thế như hiện nay lại không mở rộng kinh doanh sang cũng cấp thêm dịch vụ cứu hộ xe nhỉ? Cháu thấy đây là một thị trường tiềm năng và chưa có đơn vị nào trên địa bàn cung cấp dịch vụ này.

Ông Dũng trầm ngâm tính toán rồi gật gù tâm đắc và hỏi thêm: Đó cũng là một ý tưởng táo bạo đấy. Nhưng cháu đã tìm hiểu kỹ về nhu cầu cũng như có kế hoạch cho ý tưởng đó chưa?

Tuấn trả lời: Thưa chú, trong đợt công tác lần này để làm việc với công ty X, cháu cũng đã hẹn gặp lại một vài người bạn thời đại học hiện đang kinh doanh dịch vụ này tại Hà Nội và cũng được chia sẻ một số kinh nghiệm về lĩnh vực này.

Thấy ông Dũng có vẻ chăm chú nghe nên Tuấn nói tiếp:

Tuấn: Theo cháu được biết thì thủ tục để được cấp phép kinh doanh hoạt động này cũng không có gì phức tạp. Quy mô đầu tư và mô hình ban đầu cũng chưa cần phải lớn và tốn nhiều nguồn lực. Trước mắt chúng ta có thể mở 1 hoặc 2 điểm cung cấp dịch vụ trên địa bàn tỉnh, tận dụng đội ngũ anh em lái xe của công ty để họ được đào tạo thêm một số kỹ năng đối với loại hình dịch vụ này là cũng đã có thể triển khai được công việc. Chú thấy thế nào ạ?

Ông Dũng nhíu mày băn khoăn: Thế còn xe cứu hộ thế nào? Các xe của công ty chúng ta hiện nay chỉ phù hợp để chở hàng làm sao mà tận dụng được?

Tuấn: Thưa chú, về xe thì do đây là xe chuyên dụng nên sẽ không tận dụng được mà phải mua mới. Với mô hình và phạm vi cung cấp dịch vụ bước đầu như công ty chúng ta thì chỉ cần từ 1 đến 2 xe là đủ. Sau này tùy tình hình kinh doanh và hướng phát triển thì sẽ mua thêm ạ. Ngoài ra cháu còn được biết hiện nay theo quy định tại khoản 21 Điều 10 Nghị định số 10/2022/NĐ-CP ngày 15/01/2022 của Chính phủ quy định về lệ phí trước bạ quy định như sau: “Miễn lệ phí trước bạ đối với xe cứu hoả, xe cứu thương, xe chiếu chụp X-quang, xe cứu hộ, xe chở rác, xe phun nước, xe tưới nước, xe xi téc phun nước, xe quét đường, xe hút bụi, xe hút chất thải, xe ô tô chuyên dùng, xe máy chuyên dùng cho thương binh, bệnh binh, người tàn tật đăng ký quyền sở hữu tên thương binh, bệnh binh, người tàn tật”

 Như vậy, khi mua một số loại xe trong đó có xe cứu hộ (bao gồm cả xe kéo xe, xe chở xe) sẽ được miễn lệ phí trước bạ chú ạ.

Ông Dũng gật gù, đáp: Cháu phát hiện ra điều này là đúng đấy. Chú cũng nhận thấy công ty mình cũng đã đến lúc cần mở rộng lĩnh vực hoạt động vì hiện nay thị trường cung cấp dịch vụ vận tải cũng đã dần bão hòa. Mà dịch vụ cứu hộ xe hiện nay trên địa bà tỉnh mình chưa có và đây cũng là thị trường tiềm năng trong thời gian tới. Cháu đã có ý tưởng thì chuẩn bị phương án dự kiến nhé, sang tuần chú sẽ tổ chức cuộc họp Ban giám đốc công ty về ý tưởng này của cháu.

Tuấn trong lòng phấn khởi vì lại một lần nữa có thể đóng góp tâm huyết để phát triển công ty, nơi mà anh coi đó là ngôi nhà thứ hai của mình. Cả quãng đường sau đó, hai chú cháu ngồi ôn lại những kỷ niệm thăng trầm của công ty đã qua.

 

Lượt truy cập: 632073
Trực tuyến: ...

TRANG THÔNG TIN VỀ PHỔ BIẾN GIÁO DỤC PHÁP LUẬT

Cơ quan chủ quản: UBND thành phố Hải Phòng

Cơ quan quản lý: Sở Tư pháp thành phố Hải Phòng

Trưởng Ban biên tập: Giám đốc Phạm Tuyên Dương

Liên hệ

 Địa chỉ: Số 7 Lạch Tray, Ngô Quyền, Hải Phòng

 Điện thoại: 0225.3846314

 Fax: 0225.3640091

 Email: sotp@haiphong.gov.vn